Chớ đùa

Chớ đùa
(Nàng thơ nổi nóng)



Thơ ông làm tặng bạn ông
Đứa nào nhạo báng thơ tông vào đầu
Đòn roi chẳng thấm vào đâu
Cho ăn đòn bút mới đau suốt đời

Cá chuối đắm đuối vì con

A. Giăng bẫy
Cá chuối mày nhảy lên bờ
Kiếm một ít kiến dành cho con rồng
Chẳng may gặp chú mèo đồng
Mày thì mất xác, con không mẹ hiền.












B. Mắc bẫy
Rồng rồng mẹ dẫn quanh ao
Mẹ đứng phía ngoài mẹ bảo vệ con
Đi câu nó thấy rồng con
Nó thả cá sặt, tôm con nó mồi
Mẹ rồng vồ lấy con mồi
Thế là mắc bẫy con thời mồ côi

Giới thiệu tác giả

Họ tên: Nguyễn Hữu Dụ
Sinh ngày 4-12-1941
Kỹ sư kinh tế, nhà giáo
Địa chỉ: Trần Cung, Nghĩa Tân, Hà Nội
Điện thoại: 090 320 6078
Tôi được sinh ra trên mảnh đất quê hương năm tấn Xuân Hòa, Vũ Thư, Thái bình Ngày 4 tháng 12 năm 1941.
Lớn lên bằng dòng sữa, lời ru của mẹ. Bát canh cua, rau đay, mướp, mồng tơi của mẹ mãi mãi còn ngọt trong lòng tôi.
Cua đồng mẹ dắt ngang hông
Rau đay dàn mướp mẹ trồng bờ ao
Mồng tơi leo kín hàng rào
Cơm khoai mẹ độn ngọt ngào bát canh
Dôi chân không dép của mẹ mỏi mòn đường quê đã đưa tôi vào trường đại học. Tốt nghiệp đại học, trưởng thành tôi lấy vợ lập nghiệp tại Thủ đô trái tim của tổ quốc. Nơi mà ai cũng mong một lần được đến.

Album ảnh gia đình


Album ngày cưới


Cao thấp

Đứng dưới đất thấy trời cao
Bay lên cao thấy trời thấp
Đất ở dưới chân ta
Trời nằm sâu đáy biển
Ta cao hơn biển cả
Thấp cao, cao thấp ở lòng ta.

Kỷ Sửu nói chuyện trâu

Kỷ sửu mừng xuân nói chuyện trâu
Cầy kéo quanh năm chẳng buồn rầu
Đòn roi đau đáu không trách oán
Giúp dân tạo nghiệp cũng nhờ trâu

Mừng xuân kỷ Sửu 2009

Trâu vàng kỷ Sửu tết năm nay
Chúc cho thế giới đã đổi thay
Trâu chẳng phải cày dân giàu có
Đất nước thanh bình tay bắt tay.

Em đi thả diều

Chiều chiều em đi thả diều
Gió lộng tóc bay cho diều cao vút
Để em vơi đi chút ít
Nỗi buồn tuổi xuân em chẳng được yêu
Niềm vui như nắng buổi chiều
Tuổi xuân em được bao nhiêu tháng ngày.

Trưa hè

Bờ tre cuốc gọi bạn đời
Ve hòa bản nhạc chơi vơi giữa trời
Nắng không một bóng mây trôi
Gió đi đâu để em tôi đợi chờ

Lãng quên

Mải miết vui xuân mới với bướm ong
Bình minh lấp lánh giọt sương cong
Một thoáng mây bay trời đã xế
Ngó lại trong ta một khoảng không.

Ơn Đảng

Mừng tin con đỗ thủ khoa
Mẹ trào nước mắt đi ra, đi vào
Giờ thì biết tính làm sao
Buồn vui trộn lẫn ai nào thấu cho
Đêm nằm trằn trọc mẹ lo
Tiền cho đóng học, tiền cho thuê nhà
Bán đi con lợn, con gà
Vài ba tạ thóc cả nhà nhịn thôi
Hay là mẹ lên thành phố
Kiếm việc làm, nơi ấy có dễ không
Trằn trọc thức suốt đêm đông
Bỗng Mẹ vùng dậy bảo không khó gì
Ngân hàng chính sách con ơi
Cho vay khuyến học tạo khơi người tài
Cả nhà vui sướng nhân hai
Ơn đảng chính sách nhân tài là đây

Trăng xuống phố

Trăng xuống thành phố trăng chơi
Nhà cao điện sáng ai thời nhớ trăng
Trung thu ai ngắm chị hằng
Thiếu nhi phá cỗ ở trong hội trường
Trăng đi ngõ ngách phố phường
Nhà lầu khép kín trăng không lối vào
Những đôi trai gái má đào
Dưới đèn nhấp nháy biết nào có ai
Quỳnh hoa ai đợi chờ ai
Trăng là bạn của quỳnh mai muôn đời
Trăng xuống thành phố trăng chơi
Thẹn thùng trăng chẳng được mời vào đâu.
Lủi thủi trăng phải quay đầu
Về trên thiên giới cưỡi trâu đi cầy
Cây đa chú Cuội đâu đây
Trăng về làm bạn tháng ngày bên nhau.

Ốc nhồi

Lập lờ mặt nước chốn ao bèo
Món ăn xưa ấy của nhà nghèo
Thời nay đặc sản bao người khoái
Mới hay xưa nay phú và nghèo.

Hoa Quỳnh

Sao em lại nở ban đêm
Điều chi chắc ẩn để em thẹn thùng
Phải chăng sợ rám má hồng
E làn da ấy thua cùng tuyết mai
Tinh khôi cửa đóng then cài
Một tòa ngà ngọc giữa trời xanh mây
Để bao thì sỹ... ngất ngây
Đợi em khuya đến rượu đầy đêm trăng.

Mẹ (của thời 1960)

Cua đồng mẹ dắt ngang hông
Rau đay dàn mướp mẹ trồng bờ ao
Mồng tơi leo kín hàng rào
Cơm khoai mẹ độn ngọt ngào bát canh
Những đêm gió bấc khô hanh
Vó tôm mẹ kéo mẹ giành chợ mơ
Nông nhàn mẹ cũng chẳng chơi
Chăm tằm lấy kén mẹ thời ươm tơ
Cho con ăn học lên thơ
An cư lạc nghiệp mẹ vơi nhọc nhằn
Một đời gương sáng nhân văn
Cháu con ghi dạ ngàn năm đắp bồi.

Mẹ làm hàng sáo

Mẹ làm hàng sáo nuôi con
Đôi chân không dép mỏi mòn đường quê
Sáng đi bán gạo trưa về
Chiều đi đong thóc nặng đè đôi vai
Vì con chẳng quản đường dài
Xay thóc dã gạo mệt mài đêm khuya
Gà gáy chợp mắt mẹ mơ
Lãi tấm lãi cám mẹ cười trong tim.

Anh giáo trẻ

Sinh dưỡng đất mẹ Thái Bình
Xuất thân lập nghiệp Hà Thành nơi đây
Gập gềnh gắp chốn miền tây
Hành trang chỉ có một cây bút hồng
Hương ban quyện với hương đồng
Để anh giáo trẻ mến không muốn về
Con sông bến nước đồng quê
Xóm làng nơi ấy ta hề chẳng quên
Nhớ lời thầy mẹ ta khuyên
Ra sông nhớ suối, tổ tiên có mình
Giang tay bạn hữu ân tình
Cùng nhau xây dựng hành trình tương lai.

Mừng cháu biết bò

Cháu Zin chín tháng biết bò
Cùng mấy răng cửa lò dò nhô ra
Cả nhà phấn khởi cười khà
Thằng Zin lớn đúng như là câu ca
Bố Zin công tác ở xa
Mẹ Zin mách bảo điện ra chúc mừng
Bà ngoại đi chợ cố lùng
Mua quần áo mới tặng mừng bé ngoan.

Chăm cháu

Ông bà đã ngoại sau mươi
Chăm thằng cháu nội vừa chơi vừa làm
Cháu thức bà bề ông làm
Khi cháu nó ngủ, bà làm ông chơi
Ru cháu bằng những vần thơ
Của ông ngoại cháu tặng tôi tặng bà
Bé ngoan bé ngủ say mà
Chiều bố mẹ cháu về nhà cùng vui
Ông bà ngoại lại sang chơi
Bàn cờ, chén nước đầy vơi đậm đà
Thông gia như thể một nhà
Mong cháu mau lớn, nước nhà là đây.

Khai bút mừng xuân

Quý tỵ khai bút ta mừng xuân
Mừng đảng hết lòng sống vì dân
Phát triển kinh tế tăng sức sống
Mang nguồn hạnh phúc đến toàn dân

Bờ cõi Việt Vam

Bốn ngàn năm lịch sử Việt Nam
Luôn chiến thắng lũ giặc ngoại xâm
Một dân tộc mang dòng Hồng Lạc
Biết trước sau và rất chuyên cần.

Gối đầu tay

Hai nhăm cái tuổi tây
Ngủ vẫn gối đầu tay
Quen cái ngày mới cưới
Say hơi ấm gối tay

Có em

Có em cơm dẻo canh ngon
Có em đông giá chẳng còn theo anh
Có em nhà đẹp như tranh
Có em cây cảnh tươi xanh bốn mùa
Có em ong bướm vui đùa

Nhắc em - Chợ tình

Anh nhắc em chợ tình sắp đến
Mối tình đầu mãi còn lưu luyến
Một vầng trăng đọng mãi trong lòng
Từ đó cứ mong ngày chợ đến.