Áo tím mùa thu

Mùa thu ấy anh thăm Phú Thọ
Áo tím em tím phai rừng cọ
Tím lòng anh tím cả trời xanh
Em đưa anh về vùng gió nội
Bồng bềnh áo tím em cười nói
Khúc khích bên anh rung cành cọ
Cho ta vào giấc mộng bồng tiên
Để mãi có mùa thu Phú Thọ

Vào Quất Lâm

Quất Lâm biển đục mà mê
Mê luồng gió mát chẳng hề đường xa
Quất Lâm như thể quê nhà
Một lần nhớ mãi hẹn ra lại vào

Tình yêu của người lao động thời @

A. Bát phở trên sóng ca ba
Tinh tinh một bản nhạc chờ
Giữa giờ nghỉ lại tình cờ gặp em
Phút giây sóng thoại êm đềm
Gấp ngàn bát phở ca đêm một thời
B. Chát xình
Nhắn tin nhắn cuối giờ chiều
Lúc này thời khắc mới nhiều em ơi
Tan tâm anh được thảnh thơi
Ngoài vùng phủ sóng ta chơi chát xình
"Trúc xinh trúc mọc bên đình
Em xinh em đứng một mình chẳng xinh"

Cái thèm (mời họa)

Của lạ xưa nay lắm kẻ thèm
Sắc tài thị Hến khối quan khen
Đi còng da bủng mơ gái đẹp
Say tỉnh, tỉnh say vẫn thích men
Cờ bạc không làm mong giầu có
Đè dưới nịnh trên luồn lách chen
Ô dù vơ vét tiền dân nước
Rồi ngồi bóc lịch ôi cái thèm

Ơn Bác

Bác sinh ra trong một nhà nho
Khi nước nhà chẳng được tự do
Hiểu nỗi khổ người dân mất nước
Bác quyết đi tìm lại tự do
Góc bể chân trời mấy trục năm
Đoàn kết trong ngoài người cùng khổ
Đứng lên lật đổ ách xiềng ngông
Cho nước nhà độc lập ấm lo.

Về với Kiều Mai

Kiều Mai thơ gọi hương mai
Đất lành chim đậu hiền tài về đây
Quân dân trí thức xum vầy
Cùng xây hạnh phúc nhớ ngày Bác khuyên
Giữ gìn thôn xóm bình yên
Phát triển kinh tế xây nền thơ ca
Hương Mai lại tỏa đi xa
Kiều Mai vang tiếng khúc ca khải hoàn.

Em là y đức của dân

Khi em mặc áo bờ lu
Anh nhìn em tựa tiên cô giáng trần
Em là y đức của dân
Khó khăn chẳng quản ân cần ngày đêm
Chăm lo sức khỏe bệnh nhân
Như là ruột thịt người thân trong nhà
Ngày xuân nắng ấm tran hòa
Có em bên cạnh mọi nhà vững tâm
Mưa xuân ấm áp lộc xuân
Tấm lòng y đức đâu cần vàng son

Về Sầm Sơn

Thanh Hóa có biển Sầm Sơn
Có bờ cát mịn sóng vờn quanh năm
Hè về nhớ đến đây thăm
Xem bao cá cảnh vừa nằm vừa bơi
Nước trong xanh đến tận trời
Xuống mà tắm mát của đời trời cho

Thủy chung

Trống mái đôi ta giữa biển khơi
Mấy triệu năm rồi hóa đá vôi
Bão táp phong ba mặc tạo hóa
Mong một ngày áp má kề môi

Khai bút điểm rồng

Xuân 2012

Đầu xuân khai bút điểm rồng
Thăng Long ngàn tuổi ghi trong sử vàng
Hạ Long thế giới xếp hàng
Bức tranh sơn thủy động hang tuyệt vời
Cây cầu nổi tiếng một thời
Long Biên nay đã trọn đời một trăm
Con rồng nằm nối Bắc Nam
Thăng Long cầu ấy bạn làm tặng ta
Bái Tử Long giữa biển xa
Hiên ngang giữ biển đấy là quê hương
Một hình chữ S mến thương
Nhà Rồng bến cảng vấn vương lòng người
Cửu Long đồng lúa tốt tươi
Đây vựa thóc lớn nuôi người bốn phương.

Sướng nhất

Bố mẹ sướng nhất được con ngoan
Học hành tiến đạt biết lo toan
Việc nước việc nhà đều tươm tất
Chữ trung chữ hiếu thật hân hoan
Nội ngoại đôi bên tình nồng ấm
Tứ hải giai huynh nghĩa vẹn toàn
Mẫu mực phụ huynh gương con trẻ
Gia phong truyền thống đức lưu quang

Cồn Vành (Thái Bình)

Cồn Vành nhà nghỉ giữa rừng thông
Nằm nghe gió hát tận biển đông
Phởn trí ghẹ cua nhậu tới sáng
Ra về nhớ mãi đêm rừng thông

Mua xuân hạnh phúc

Mùa xuân này em đến bên anh
Ta cùng nhau ươm những mầm xanh
Áo tím em thủy chung khởi sắc
Thổi bùng lên ngọn lửa lòng anh
Sưởi ấm em biến đi giá rét
Đón bình minh ngày mới trong lành
Rộn lời chim ca cùng ong bướm
Một mùa xuân hạnh phúc em anh

Ngủ với trăng

Cửa Lò gió mát thông reo
Cửa Lò anh đến trăng theo vào phòng
Cửa Lò nước mặn xanh trong
Tắm xong về ngủ trong phòng cùng trăng
Ra về ta lại nhớ trăng
Hè sau lại ngủ cùng trăng Cửa Lò

Trăng vuông, gió dẹp

Ngồi bên cửa sổ viết văn chương
Ngắm mảnh trăng vuông đậu trên tường
Một làn gió dẹp vờn man mát
Gợi nhớ vầng trăng chốn quê hương

Đưa em đi chợ

Đưa em đi chợ Nghĩa Tân
Biết bao nhiêu thứ em cần muốn mua
Thời trang em mặc bốn mùa
Em thỏa thích chọn đủ mầu cao sang
Thênh thang bao dẫy mặt hàng
Dẫy kia ẩm thực em sang, anh mời
Chè sen, bún ốc em ơi
Nẩu đê, cua, ghẹ khác gì biển đâu
Chúc em một chén rượu dâu
Cho thêm sức khỏe, cho sâu nghĩa tình.

Cùng em

Cùng em đi chợ hàng ngày
Em mua anh xách đôi tay mởi rời
Rau xanh cùng với gà đồi
Bữa ăn cơ chế một thời loay hoay
Cùng em không uống mà say
Cùng em như thể cái ngày còn xuân

Tặng em cô gái Hà Thành

Em là con gái Hà Thành
Cái sắc cái nết mẹ dành cho em
Kiều xưa cũng phải ghen thèm
Lời nói chim hót dịu êm lụa là
Mẹ xinh em đẹp như hoa
Để thơ anh viết thành quà tặng em.

Em Xuân

Xuân ơi ai đặt tên xuân
Để anh say đắm mỗi lần xuân sang
Xuân sang trải nắng dịu dàng
Tô thêm vẻ đẹp bản  làng quê ta
Xuân sang thức tỉnh lộc hoa
Làm cho ong bướm la cà bởi xuân
Vì xuân em có phép thần
Hồi sinh cảnh vật, ban ân cho đời
Gặp anh xuân nở nụ cười
Má hồng môi thắm nói lời dịu êm
Khiến anh thao thức ngày đêm
Vần thơ nhờ gió gửi em tỏ tình.

Cốm Vòng

Cốm làng Vòng mềm xanh lá mạ
Gói lá sen thơm cả phố phường

Gặp em buổi ấy anh thương
Cơi trầu bỏ ngỏ còn vương Cốm Vòng
Trung thu phá cỗ múa rồng
Cam Canh, bưởi Diễn, Cốm Vòng ngắm trăng
Quê hương ta thật tiềm năng
Cốm Vòng xuất khẩu gia tăng thị trường
Em về cùng với ruộng nương
Trồng thêm lúa nếp mở đường anh sang

Mời Trà

Trà Thái anh ướp hương sen
Anh pha em uống em khen đậm đà
Bao năm bươn trải đã qua
Dầm mưa dãi nắng có ta có mình
Trời xuân nhuộm nắng bình minh
Cùng anh nâng chén cho tình thêm xuân

Thu Sang

Trời xanh mây gió lang thang
Cúc đà khoe sắc, lúa vàng tỏa hương
Biết anh giã cốm em thương
Nhờ bầy chim én dẫn đường em sang

Bà chúa không chồng

Bà chúa không chồng lại lắm con
Uy oai nề nếp hiếm kẻ nhờn
Sữa còn cung dưỡng người già yếu
Khen cho phận gái chốn rừng non


Gặp em

Gặp em một buổi xuân hồng
Về nhà anh cứ mê trồng cây si
Lấy đâu ra giống cây si
Kiều Mai mới có giống si anh trồng

Niềm tin

Tam xà nổi tiếng xưa nay
Rồng đi rắn đến xuân này thăng hoa
Nông thôn mới, đẹp nước nhà
Hiến pháp sửa đổi mở xa tầm nhìn
Cơ khí, điện khí, thông tin
Trí tuệ người Việt, trái tim Lạc Hồng
Có Đảng dẫn ngọn cờ hồng
Chủ nghĩa xã hội quyết không xa rời.

Chơi đào

Đào Nhật Tân cánh thắm nụ hồng
Thế thời ngũ phúc, thân vẩy rồng
Chơi đào nhớ đến Nhật Tân nhé
Sang xuân phúc lộc cả năm hồng

Chớ đùa

Chớ đùa
(Nàng thơ nổi nóng)



Thơ ông làm tặng bạn ông
Đứa nào nhạo báng thơ tông vào đầu
Đòn roi chẳng thấm vào đâu
Cho ăn đòn bút mới đau suốt đời

Cá chuối đắm đuối vì con

A. Giăng bẫy
Cá chuối mày nhảy lên bờ
Kiếm một ít kiến dành cho con rồng
Chẳng may gặp chú mèo đồng
Mày thì mất xác, con không mẹ hiền.












B. Mắc bẫy
Rồng rồng mẹ dẫn quanh ao
Mẹ đứng phía ngoài mẹ bảo vệ con
Đi câu nó thấy rồng con
Nó thả cá sặt, tôm con nó mồi
Mẹ rồng vồ lấy con mồi
Thế là mắc bẫy con thời mồ côi

Giới thiệu tác giả

Họ tên: Nguyễn Hữu Dụ
Sinh ngày 4-12-1941
Kỹ sư kinh tế, nhà giáo
Địa chỉ: Trần Cung, Nghĩa Tân, Hà Nội
Điện thoại: 090 320 6078
Tôi được sinh ra trên mảnh đất quê hương năm tấn Xuân Hòa, Vũ Thư, Thái bình Ngày 4 tháng 12 năm 1941.
Lớn lên bằng dòng sữa, lời ru của mẹ. Bát canh cua, rau đay, mướp, mồng tơi của mẹ mãi mãi còn ngọt trong lòng tôi.
Cua đồng mẹ dắt ngang hông
Rau đay dàn mướp mẹ trồng bờ ao
Mồng tơi leo kín hàng rào
Cơm khoai mẹ độn ngọt ngào bát canh
Dôi chân không dép của mẹ mỏi mòn đường quê đã đưa tôi vào trường đại học. Tốt nghiệp đại học, trưởng thành tôi lấy vợ lập nghiệp tại Thủ đô trái tim của tổ quốc. Nơi mà ai cũng mong một lần được đến.

Album ảnh gia đình


Album ngày cưới


Cao thấp

Đứng dưới đất thấy trời cao
Bay lên cao thấy trời thấp
Đất ở dưới chân ta
Trời nằm sâu đáy biển
Ta cao hơn biển cả
Thấp cao, cao thấp ở lòng ta.

Kỷ Sửu nói chuyện trâu

Kỷ sửu mừng xuân nói chuyện trâu
Cầy kéo quanh năm chẳng buồn rầu
Đòn roi đau đáu không trách oán
Giúp dân tạo nghiệp cũng nhờ trâu

Mừng xuân kỷ Sửu 2009

Trâu vàng kỷ Sửu tết năm nay
Chúc cho thế giới đã đổi thay
Trâu chẳng phải cày dân giàu có
Đất nước thanh bình tay bắt tay.

Em đi thả diều

Chiều chiều em đi thả diều
Gió lộng tóc bay cho diều cao vút
Để em vơi đi chút ít
Nỗi buồn tuổi xuân em chẳng được yêu
Niềm vui như nắng buổi chiều
Tuổi xuân em được bao nhiêu tháng ngày.

Trưa hè

Bờ tre cuốc gọi bạn đời
Ve hòa bản nhạc chơi vơi giữa trời
Nắng không một bóng mây trôi
Gió đi đâu để em tôi đợi chờ

Lãng quên

Mải miết vui xuân mới với bướm ong
Bình minh lấp lánh giọt sương cong
Một thoáng mây bay trời đã xế
Ngó lại trong ta một khoảng không.

Ơn Đảng

Mừng tin con đỗ thủ khoa
Mẹ trào nước mắt đi ra, đi vào
Giờ thì biết tính làm sao
Buồn vui trộn lẫn ai nào thấu cho
Đêm nằm trằn trọc mẹ lo
Tiền cho đóng học, tiền cho thuê nhà
Bán đi con lợn, con gà
Vài ba tạ thóc cả nhà nhịn thôi
Hay là mẹ lên thành phố
Kiếm việc làm, nơi ấy có dễ không
Trằn trọc thức suốt đêm đông
Bỗng Mẹ vùng dậy bảo không khó gì
Ngân hàng chính sách con ơi
Cho vay khuyến học tạo khơi người tài
Cả nhà vui sướng nhân hai
Ơn đảng chính sách nhân tài là đây

Trăng xuống phố

Trăng xuống thành phố trăng chơi
Nhà cao điện sáng ai thời nhớ trăng
Trung thu ai ngắm chị hằng
Thiếu nhi phá cỗ ở trong hội trường
Trăng đi ngõ ngách phố phường
Nhà lầu khép kín trăng không lối vào
Những đôi trai gái má đào
Dưới đèn nhấp nháy biết nào có ai
Quỳnh hoa ai đợi chờ ai
Trăng là bạn của quỳnh mai muôn đời
Trăng xuống thành phố trăng chơi
Thẹn thùng trăng chẳng được mời vào đâu.
Lủi thủi trăng phải quay đầu
Về trên thiên giới cưỡi trâu đi cầy
Cây đa chú Cuội đâu đây
Trăng về làm bạn tháng ngày bên nhau.

Ốc nhồi

Lập lờ mặt nước chốn ao bèo
Món ăn xưa ấy của nhà nghèo
Thời nay đặc sản bao người khoái
Mới hay xưa nay phú và nghèo.

Hoa Quỳnh

Sao em lại nở ban đêm
Điều chi chắc ẩn để em thẹn thùng
Phải chăng sợ rám má hồng
E làn da ấy thua cùng tuyết mai
Tinh khôi cửa đóng then cài
Một tòa ngà ngọc giữa trời xanh mây
Để bao thì sỹ... ngất ngây
Đợi em khuya đến rượu đầy đêm trăng.

Mẹ (của thời 1960)

Cua đồng mẹ dắt ngang hông
Rau đay dàn mướp mẹ trồng bờ ao
Mồng tơi leo kín hàng rào
Cơm khoai mẹ độn ngọt ngào bát canh
Những đêm gió bấc khô hanh
Vó tôm mẹ kéo mẹ giành chợ mơ
Nông nhàn mẹ cũng chẳng chơi
Chăm tằm lấy kén mẹ thời ươm tơ
Cho con ăn học lên thơ
An cư lạc nghiệp mẹ vơi nhọc nhằn
Một đời gương sáng nhân văn
Cháu con ghi dạ ngàn năm đắp bồi.

Mẹ làm hàng sáo

Mẹ làm hàng sáo nuôi con
Đôi chân không dép mỏi mòn đường quê
Sáng đi bán gạo trưa về
Chiều đi đong thóc nặng đè đôi vai
Vì con chẳng quản đường dài
Xay thóc dã gạo mệt mài đêm khuya
Gà gáy chợp mắt mẹ mơ
Lãi tấm lãi cám mẹ cười trong tim.

Anh giáo trẻ

Sinh dưỡng đất mẹ Thái Bình
Xuất thân lập nghiệp Hà Thành nơi đây
Gập gềnh gắp chốn miền tây
Hành trang chỉ có một cây bút hồng
Hương ban quyện với hương đồng
Để anh giáo trẻ mến không muốn về
Con sông bến nước đồng quê
Xóm làng nơi ấy ta hề chẳng quên
Nhớ lời thầy mẹ ta khuyên
Ra sông nhớ suối, tổ tiên có mình
Giang tay bạn hữu ân tình
Cùng nhau xây dựng hành trình tương lai.

Mừng cháu biết bò

Cháu Zin chín tháng biết bò
Cùng mấy răng cửa lò dò nhô ra
Cả nhà phấn khởi cười khà
Thằng Zin lớn đúng như là câu ca
Bố Zin công tác ở xa
Mẹ Zin mách bảo điện ra chúc mừng
Bà ngoại đi chợ cố lùng
Mua quần áo mới tặng mừng bé ngoan.

Chăm cháu

Ông bà đã ngoại sau mươi
Chăm thằng cháu nội vừa chơi vừa làm
Cháu thức bà bề ông làm
Khi cháu nó ngủ, bà làm ông chơi
Ru cháu bằng những vần thơ
Của ông ngoại cháu tặng tôi tặng bà
Bé ngoan bé ngủ say mà
Chiều bố mẹ cháu về nhà cùng vui
Ông bà ngoại lại sang chơi
Bàn cờ, chén nước đầy vơi đậm đà
Thông gia như thể một nhà
Mong cháu mau lớn, nước nhà là đây.

Khai bút mừng xuân

Quý tỵ khai bút ta mừng xuân
Mừng đảng hết lòng sống vì dân
Phát triển kinh tế tăng sức sống
Mang nguồn hạnh phúc đến toàn dân

Bờ cõi Việt Vam

Bốn ngàn năm lịch sử Việt Nam
Luôn chiến thắng lũ giặc ngoại xâm
Một dân tộc mang dòng Hồng Lạc
Biết trước sau và rất chuyên cần.

Gối đầu tay

Hai nhăm cái tuổi tây
Ngủ vẫn gối đầu tay
Quen cái ngày mới cưới
Say hơi ấm gối tay

Có em

Có em cơm dẻo canh ngon
Có em đông giá chẳng còn theo anh
Có em nhà đẹp như tranh
Có em cây cảnh tươi xanh bốn mùa
Có em ong bướm vui đùa

Nhắc em - Chợ tình

Anh nhắc em chợ tình sắp đến
Mối tình đầu mãi còn lưu luyến
Một vầng trăng đọng mãi trong lòng
Từ đó cứ mong ngày chợ đến.